Cầu Tràng Tiền đêm


Cầu Tràng Tiền đêm, chụp trong 1 phút ngẫu hứng

Cầu Tràng Tiền đêm

Cầu Tràng Tiền đêm

Lộc xuân


Ăn trưa xong đang ngồi đọc sách thì thấy hoa trong vườn đẹp quá, nên xách máy ra chụp “lộc xuân đầu năm”

(Click vào hình để xem hình full size)

Hàng rào trước sân được leo đầy bởi cây hoa tóc tiên, vào sáng, hàng loạt hoa bung ra khoe sắc và đón nắng sáng

Hàng rào trước sân được leo đầy bởi cây hoa tóc tiên, vào sáng, hàng loạt hoa bung ra khoe sắc và đón nắng sáng

Mọi năm, cây mai này chỉ nở được 6-7 cánh, năm nay thì chỉ toàn 8 và 9 cánh. Người ta đồn rằng mai 9 cánh mang lộc vào nhà

Mọi năm, cây mai này chỉ nở được 6-7 cánh, năm nay thì chỉ toàn 8 và 9 cánh. Người ta đồn rằng mai 9 cánh mang lộc vào nhà

Cây mai Tết trong sân nhà trổ lộc

Cây mai Tết trong sân nhà trổ lộc

Thức dậy cùng sông Hương


Rạng đông yên bình trên sông

Rạng đông yên bình trên sông

Thức dậy cùng sông Hương

Thức dậy cùng sông Hương

Sau các entry về Huế đêm, giờ tới phiên Huế…nửa đêm 😀

Đây là vài hình chụp đc trong lần được đi chợ đêm sáng sớm hôm nay.

Sẽ có 1 entry về chợ đêm ở Huế.

Huế’s cafe style


Khác với các món đặc sản khác, thường được gắn tên địa phương vào món ăn ví như Bún chả cá Nha Trang, hay rõ hơn thì Bún cá chợ Đầm, Mì Quảng (Nam), Phở Hà Nội, Bún bò Huế… thì cafe gần như là một thức uốc khá phổ biến ở trên toàn thế giới và có lẽ, nó cũng từ nước ngoài, nên người ta chưa có gán cafe như là một đặc sản của một vùng nào. Thế còn cafe Buôn Mê Thuột? Vâng, cafe ở đó trồng nổi tiếng ở Việt Nam nhưng cafe, ngay cả chính tên gọi của nó, cũng không phải bắt nguồn từ Buôn Mê Thuột.

Mặc dù vậy, khi vào Việt Nam, thì mỗi nơi lại có cách thưởng thức và pha chế khác nhau và vì vậy nó lại mang đến những hương vị và cảm giác khác nhau mỗi khi bạn nhắm vào vị cafe đắng mà đầy quyến rũ này.

Ở Sài Gòn, cafe được pha phin trong 1 ly nhỏ và kèm theo 1 ly cao và dài đầy đá viên nhỏ, loại đá mà người ta cho rằng và gọi là đá tinh khiết, kèm theo 1 cái muỗng được chúc ngược đầu vào ly kèm theo 1 gói đường hoặc 1 hộp đường trắng nhỏ bên cạnh. Sau khi “pha chế”, bạn có ngay 1 ly cafe Sài Gòn đầy và có thể thưởng thức.

Cafe Sài Gòn thường được pha trong 1 ly cao, đá rất nhiều, và thường dùng đá viên nhỏ

Cafe Sài Gòn thường được pha trong 1 ly cao, đá rất nhiều, và thường dùng đá viên nhỏ

Kèm theo 1 ly trà đá loại nhỏ

Cafe Sài Gòn dễ uống, phù hợp cho các bạn không uống được cà phê đậm. Với riêng tôi, cafe Sài Gòn hơi nhạt vị và giống như một thứ nước giải khát hơn và thật nhiều để người uống có thể ngồi lâu và ngồi tám chuyện, hay chỉ là cái cớ để mọi người gặp nhau.

May mắn là tôi cũng đã được dịp thưởng thức cafe Hà Nội, nơi người ta gọi là Đen đá cho cafe đen đá, và Nâu đá cho cafe Sữa đá. Cafe Hà Nội thì hơi đắng, có lẽ, tôi thích vị đắng của cafe và chủ quán không biết phải hiểu ý khách không hay là một thói quen của người Hà Nội, cho đường hoặc sữa rất ít, đủ để làm say những người có vấn đề ở tuần hoàn máu. Một điểm chung cafe ở Hà Nội và Sài Gòn là đều sử dụng viên đá nhỏ để uống.

Nếu bạn đã tới Huế một lần, bạn sẽ thấy cách uống cafe ở Huế sẽ khác hẳn so với ở Hà Nội và Sài Gòn. Ở Huế, ly cafe thường nhỏ, pha phin chứ hiếm chỗ nào pha sẵn, thậm chí cafe ở vỉa hè. Và thường, lượng cafe rất ít, nhưng đặc quánh, thơm hơn nhiều so với những ly cafe ở Sài Gòn và Hà Nội. Nếu uống cafe sữa, thì một lượng sữa bằng vừa đủ với lượng cafe chảy xuống từ phin cũng sẽ làm cho vị cafe không quá ngọt và không quá đắng.

Ở Huế, người ta tới uống cafe chủ yếu là tám dóc, mà còn ngồi để thưởng thức vị cafe, trong tiếng nhạc dịu dàng. Một điểm khác lạ, là ở cafe ở Huế lại sử dụng viên đá rất lớn, và người ta thường bỏ vào 1-2 viên là đủ uống. Ngoài ra, một điều nữa sẽ làm bạc ngạc nhiên cực kỳ đó là cafe ở Huế rất rất rẻ.

Nếu một ly cafe bằng nhựa như nước lã màu đen có đá giá 5000đ ở cafe bệt ở công viên trước dinh Thống Nhất, hay 1 ly cafe ở vỉa hè hồ Hale ở Hà Nội với giá 14.000đ, thì ở Huế, chỉ với giá từ 3000đ cho 1 ly cafe thơm ngon ở vỉa hè đường Trương Định hay cao lắm là 12.000đ với 1 quán cafe sân vườn mà ở Sài Gòn không thể dưới giá 30.000đ/ly vào buổi tối. Cafe cũng như đồ ăn ở Huế, giá thực sự rẻ để người dân vốn có thu nhập thấp ở đây có thể chịu đựng và mang đến sự ngạc nhiên cho du khách đến Huế.

Cafe ở Huế, ly nhỏ, và sử dụng đá viên rất lớn, thường bỏ 1-2 viên đá là đủ

Cafe ở Huế, ly nhỏ, và sử dụng đá viên rất lớn, thường bỏ 1-2 viên đá là đủ

Người Huế có thói quen uống cafe từ rất sáng sớm, nên bạn đừng ngạc nhiên nếu như ngủ dậy trễ một chút là một số quán cafe vắng khách nhé. Trong đợt ra Huế này, tôi có dịp được bạn bè dẫn đi uống cafe ở 3 nơi, mỗi nơi một phong cách rất hay. Một vỉa hè, một ở quán sân vườn mới mở và một ở quán khu khá Tây.

Tôi sống ở Huế khá lâu, đi đi về về cũng khá nhiều, nhưng chưa bao giờ trước đây, tôi ngồi uống cafe vỉa hè đường Trương Định cho đến khi được cô bạn thân nhất của tôi dẫn đi. Ở đây, nếu bạn đi vào sáng sớm, thì cả vỉa hè sẽ rực đỏ bởi ghế và ghế, thật tiếc, là tôi chưa có dịp để chụp đc hình ảnh đấy ở đây. Nhưng rất ấn tượng. Mỗi vị khách ngồi đó, sẽ được chủ quán cung cấp cho 2 cái ghế nhựa bé, một để ngồi và một để để ly cafe và ly nước. Khi được gọi thanh toán tiền, tôi thực sự bất ngờ với giá tiền của ly cafe, chỉ 3.000đ-4.000đ cho 1 ly cafe, tùy vào có sữa hay không. Với vị trí “đẹp” như vậy, trong đầu tôi cũng nghĩ ít nhất là 8.000-10.000đ/ly.

Ngày hôm sau, tôi được một người bạn khác dắt vào 1 quán cafe trong một con hẻm…toàn khách sạn cho tây ba lô. Quán có không gian khá ấm cúng và hơi nửa Việt nửa ta. Không gian vừa đủ ấm cúng, một nửa bàn dạng ngồi ghế và một nửa số bàn được xếp trên các tấm chiếu. Tôi chọn ngồi bàn trên bục chiếu vì thấy để chân khá thoải mái. Một điểm đặc biệt của quán, đó là trong quán chi chít là chữ, những “dấu vết” của những vị khách của quán.

Hai mặt tường của quán được làm bởi các viên gạch được nhô ra khỏi bức tường phẳng lỳ. Có lẽ, do chủ đích của quán, nên toàn bộ các bức tường và cả trần nhà được sơn màu trắng, kể các viên gạch, vốn dĩ màu đỏ tươi của than còn nóng. Tôi thấy xung quanh, rất nhiều chữ của các cô cậu học trò lớp cuối cấp kéo tới đây để ôn lại những kỷ niệm trước khi rời trường, ở trên trần nhà là một vài chữ để lại của một cặp người nước ngoài đến từ Isarel tinh nghịch, hay những cu cậu đang yêu nhau tuổi học trò. Nhìn thật đáng yêu.

Một điểm độc đáo của cafe Avi & V

Một điểm độc đáo của cafe Avi & V

Cafe ở mỗi nơi đều có những cái hay riêng, nét riêng. Với tôi, tôi vẫn thích cách thưởng thức cafe và phong cách cafe của Huế, nhẹ nhàng, rẻ và …vừa miệng. Nếu tới Huế, đừng bỏ qua những nét văn hóa thú vị này

Last entry of 2009


Đã lâu rồi tôi không còn cảm hứng để viết blog. Cứ mỗi lần muốn viết thật nhiều, muốn ghi thật nhiều, nhưng chỉ mới gõ vài câu lên là không còn cảm hứng để viết nữa.  Cuối cùng, những bản draft blog cứ nằm đó cả đống. Và tất nhiên, tôi cũng chẳng có thói quen ngồi đọc lại những gì mình đã viết. Và vì vậy, cảm xúc của tôi, chỉ còn được ghi ra bằng những câu ngắn ngủi trên Twitter và Facebook. Hôm nay, ngay lúc này, tôi ngồi một mình, chân vắt vẻo lên mặt bàn và cái lưng dựa vào cái ghế nằm ra với bóng đèn bàn duy nhất trong căn nhà tôi bên cạnh mấy cái bóng đèn led nháy sáng từ cái modem. Tôi thích vậy, cái cảm giác yên bình vô cùng. Tôi thích vậy, tôi thích cái cảm giác ấm áp từ cái bóng đèn vàng phát ra chứ không phải màu trắng lạnh lẽo từ những ngọn đèn Neon hay là những bóng đèn tiết kiệm điện. Và tất nhiên, một thứ không thể thiếu khi đang trong tư thế đó, một bài nhạc.

Đúng rồi, tôi bật ghế lại thẳng lên và click vào cái link một người bạn chat gởi qua Yahoo Messenger để vào Mp3 Zing. Giọng hát của Hồ Ngọc Hà vang lên, nhẹ nhàng, âm thanh từ cái laptop đủ lớn để tôi có thể nghe từng chữ, từng chữ lọt vào tai, từng hơi gió, tiếng nấc lên của giọng hát truyền cảm mà tôi vốn chẳng bao giờ phát hiện được trước đây

Cơn gió thoảng – Singer: Hồ Ngọc Hà – Composer: Quốc Dũng

Ngày nào em đến áo trắng ướt đẫm hơi sương chiều rơi
Tưởng là phút vui ôi như cơn mơ nỗi đau nghẹn lời
Buồn theo cơn gió những cánh lá rơi cuốn trôi về đâu
Nắng đã chìm sâu biết ta còn nhau

Và trong đêm tối lóng lánh những ánh sao rơi lặng im
Nhẹ như gió êm môi em run run hơi Thu ngọt mềm
Rồi bao cay đắng với những đớn đau xô đi tìm nhau
Bóng em dần sâu, núi đồi vút cao

Ôi những dấu yêu thương tháng năm in hằn lối quen
Xin gió mưa trôi đi để hồn chìm vào lãng quên

Người còn đi mãi biết có đến chốn không gian mù xa
Một ngày thoáng qua xin trong hư vô nhớ thương nhạt nhòa
Để ta vui sống với những trái ngang dấu chôn cuộc đời
Hỡi nhân tình ơi, hãy cười hãy vui

Lời bài hát, từng chữ, từng câu tự nhiên không hiểu sao hợp với tâm trạng tôi lúc này như vậy nữa. Nghe lui nghe tới, dường như càng nghe càng thấm. Rồi bỗng nhìn đồng hồ, sắp tới năm 2010 rồi ư? Thời gian quả thật đi nhanh thật. Hàng năm, tôi vẫn có thói quen viết lại những gì mình đã làm được trong năm vừa rồi và mục tiêu năm sắp tới. Nhưng năm nay thì chắc không. Có lẽ, năm vừa rồi có quá nhiều điều không tốt xảy ra, từ công việc, tình cảm và tài chính. Đôi khi muốn gục ngã. Nhưng có lẽ, do bản chất vốn khá lạc quan và sự động viên của một và người bạn, đặc biệt là người mà mình yêu nhất trên đời này, ba, nên vẫn còn trụ tới được bây giờ.

Đọc tiếp »

Ice-cream


Mấy đứa cháu


Chong chóng gió

Chong chóng gió
Hàng Tùng (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Hàng Tùng (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Dưới nắng (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Dưới nắng (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

IMG_9103

IMG_9129

Cười  (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Cười (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Cười  (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()

Cười (Ko bit cách "cà mặt" cho láng bằng PS :()


Upload bên Facebook bị nó làm giảm chất lượng hình hết, nên upload qua đây.

Link: https://liveonmyown.wordpress.com/2009/07/19/la/

Cá

Hoa hồng

Hoa hồng

Người nộm bằng bột

Tò He

Nghệ nhân

Nghệ nhân

Vietnam Computer World Expo 2009


Hôm nay ku Kiến rủ qua đi bên VCW Expo bên PHú Mỹ Hưng xem triễn lãm. Sẵn dịp, mang theo cái máy chụp hình qua đó chụp xem sao. He he.

Về cái VCW năm nay, dường như không thấy có gì nổi bật, chưa kể còn không bằng năm ngoái, ngoại trừ địa điểm tổ chức sự kiện này đẹp hơn, rộng hơn và hiện đại hơn. Mặc dù vẫn có các hãng có tên tuổi, nhưng năm nay chỉ đếm trên đầu ngón tay như LG, Sony, Panaosonic, Canon, Olympus hay MSI. Không thấy sự xuất hiện của nhiều hãng tên tuổi và những nhà viễn thông lớn như VNPT, Mobifone, Viettel, FPT… như các năm trước.

Vietnam Computer World Expo 2009

Vietnam Computer World Expo 2009

Vietnam Computer World Expo 2009

Vietnam Computer World Expo 2009

Ngoài ra, các sản phẩm năm nay cũng không có gì mới lạ. Chủ yếu là bán hàng và khuyến mãi, chơi game… Dạo qua 1 vòng, không thấy sản phẩm nào nội bật hoặc mới. Chỉ thấy ấn tượng bởi 1 tấm màn chiếu có thể sử dụng viết để viết lên màn chiếu như sử dụng chuột trên màn hình máy tính.

Kết luận 1 câu: năm nay VCW không có gì đáng để nói.

Phần 2: lâu rồi, không qua Phú Mỹ Hưng, qua lại 1 cái ngạc nhiên đến bất ngờ. Nên quyết định đi vòng vòng chơi và chụp hình. Còn hình thì xem trên FB nhé. Người mẫu có mình bạn Kiến à. He he

Thành Huế (Lăng Tự Đức – Huế)


Click vào hình để xem full-size

Thành xưa (Lăng Tự Đức - Huế)

Thành xưa (Lăng Tự Đức - Huế)

Thủy tạ (Lăng Tự Đức - Huế)

Thủy tạ (Lăng Tự Đức - Huế)

Thành rêu (Lăng Tự Đức - Huế)

Thành rêu (Lăng Tự Đức - Huế)

Đọc tiếp »